Ai dắt em đi qua nỗi đau P.22

Friday, July 20, 2012

Bà Xuân luôn cảm thấy có người đang đeo bám mình: từ nhà ra công viên tập thể dục, rồi lại từ công viên trở về con ngõ hẻm thường ngày. Nhưng mỗi khi đứng khựng chân bất ngờ và ngoái đầu lại, chỉ toàn là thứ ánh đèn vàng vọt len lỏi vào bầu trời đêm đang đổ xuống.

Những ngày gần đây, linh tính mách bảo bà điều gì đó vừa buồn vừa vui nhưng bà chỉ cầu mong cho con cháu luôn khỏe mạnh là bà mừng lắm rồi. Nhìn Tâm Lan, bà càng nghĩ nhiều hơn về người chồng không một tin tức đang ở nơi đâu, còn sống hay đã chết. Nhìn cậu Lộc, bà lại yêu quý và thương xót anh hơn qua từng ngày. Từ con ruột, con dâu, con rể, cho đến cháu nội – ngoại, gia đình bà là cả một thế giới gồm nhiều thế hệ và đa văn hóa Bắc – Nam nhưng chưa một lần cãi vã to tiếng. Bà cảm thấy hạnh phúc vì điều đó nên bà nào còn ước muốn gì hơn khi tuổi đã về già?

Vợ chồng cậu Lộc đưa thằng Khánh đi dạo phố chưa về. Tâm Lan nói đưa bé Nguyên Thảo đi ăn tối và mua ít đồ cũng chưa thấy mặt mũi đâu. Bà cảm thấy lo lắng, đứng ngồi không yên. Căn nhà vắng hoe không tiếng người, thỉnh thoảng tiếng bước chân của chiếc guốc gỗ nện xuống nền nhà kêu cồm cộp vọng lại.

Bà nheo mắt xem ti vi. Hết thông tin thời sự rồi lại tới chuyên mục dự báo thời tiết.

Bà nhớ về những nấm mồ nơi phương Bắc đã mọc phủ cỏ dại mà ngày giỗ năm nào bà cũng cùng Tâm Lan lén lút trở về quê hương để thắp nén nhang hay lên chùa cầu khấn. Bà nhớ cái thời tiết rét mướt của ngày đông với cơn mưa phùn ẩm lạnh. Bà nhớ những nóc nhà lợp bằng rạ khi mới bốn giờ sáng đã nghi ngút khói phả lên bầu trời màu xanh lam lúc bình minh. Bà nhớ những mảnh ao làng bé tẹo mà ngày xưa bà thường hay vớt bèo hoa dâu từ ngoài ruộng về để thả xuống làm thức ăn cho những con cá trắm, cá trôi nặng tới vài kí. Bà nhớ con kênh làng mà ngày còn trẻ hay cùng đám bạn đi chăn trâu, cắt cỏ… Đến cả đình làng, gốc cây cổ thụ - nơi hẹn hò và cũng trở thành điểm chứng kiến cho tình yêu của bà và "người ấy"…

Nước mắt bà Xuân lại rỉ ra, chảy chậm chậm xuống hai bên gò má. Bà cắt mảnh lá trầu không, bà quệt thêm ít vôi trắng. Bà cũng chẳng biết làm gì nữa trong buổi tối leo đơn như thế này.

- Ngoại ơi. Ngoại ơi. Con về nhà rồi nè ngoại!
– Nguyên Thảo gọi í ới bà từ ngoài cổng.

- Ừ. Ừ. Nguyên Thảo hả? Con chờ xíu, để ngoại mở cổng cho. Mà sao về trễ thế con? Ơ mà mẹ Tâm Lan đâu con? – Bà Xuân từ mừng rỡ chuyển sang lo lắng.

- Con bị lạc đường ạ. Ông già Noel đã đưa con về nhà. Lát nữa con kể chuyện ngoại nghe nhé! – Nguyên Thảo ấp úng rồi kéo tay ông già Noel – Ông già Noel tốt bụng ơi. Ông già Noel vào nhà con chơi đã nhé! Con vẫn muốn ông già Noel biến một điều ước nữa thành sự thật được không ạ?

- Ông…

Ông già Noel ấp úng nhìn người đàn bà trước mặt. Không phải ông do dự rằng người đàn bà này sẽ không cho "người lạ" đặt chân vào nhà, mà bởi tại suốt mấy chục năm qua đi, đôi mắt người đàn bà ấy vẫn buồn như thế! Đôi mắt bà Xuân rất đặc biệt, không tròn to đen láy như những người phụ nữ mang vẻ đẹp đương đại, chỉ là một màu nâu thăm thẳm và lúc nào cũng như ướt nước. Vì thế, ông chưa bao giờ nhớ đôi mắt của một người đàn bà nào khác ngoài đôi mắt bà Xuân.

- Lệ Giang…! – Tiếng gọi như thì thầm khẽ cất lên.

- Ông già Noel vừa gọi tên của ai vậy ạ? – Nguyên Thảo vẫn kéo tay ông già Noel, tay kia giữ chặt tay bà Xuân gặng hỏi.

- Ông là ai? Sao ông biết tên thật của tôi?

Bà Xuân nhìn người đàn ông trong bộ trang phục ông già Noel đứng trước mặt mình. Bộ râu trắng tinh và chiếc mũ đã che gần hết khuôn mặt ông. Ánh điện yếu ớt của ngọn đèn đường và đôi mắt không còn tinh tường ở tuổi đã cao khiến bà không thể nhận ra người đàn ông này là ai. Nhưng giọng nói trầm và ấm kia lại gợi cho bà những ký ức tưởng chừng như không bao giờ còn được nghe thêm một lần nữa. Cái giọng nói đó vừa có chút thân quen của ký ức cũ nhưng lại có phần lạ lẫm khiến chợt làm bà băn khoăn.

Lệ Giang! Lệ Giang! Cả cuộc đời bà cứ mãi trôi đi trong nước mắt như dòng sông chẳng bao giờ cạn nước dẫu cho thời tiết khắc nghiệt của mùa đông có làm vơi đi ít nhiều.

Lệ Giang! Lệ Giang! … Tên gọi mà ngày xưa bà thường nghĩ sao tên mình hay quá, trìu tượng quá, nhiều tầng nghĩa quá.

Lệ Giang! Lệ Giang! ... Tên của người đàn bà suốt một đời trải qua nhiều sóng gió lẫn tai ương. Tên của một người đàn bà khiến bất kỳ ai nghe thấy đều liên tưởng đến dòng –sông – nước – mắt, chúng chảy mãi, chảy cuồn cuộn, chảy mải miết chẳng thể ngừng.

Để rồi ở nơi phương Nam xa xôi lạ lẫm, bà tự gọi mình là Xuân. Bà mong muốn ai ai cũng gọi mình bằng cái tên mới ấy bởi bà chỉ muốn là mùa Xuân ấm áp để có thể sưởi ấm cho bản thân mình. Bởi bà chỉ muốn xuân đem yêu thương và hơi nắng mới cùng với những mầm non, nụ lộc để có niềm tin yêu vào một tương lai tươi sáng hơn.

Bao lâu rồi? Suốt mấy chục năm đã qua ư? Ngần ấy thời gian là quá dư thừa để nuốt chửng tuổi thanh xuân hay nhan sắc rực rỡ mà chúa trời đã dành tặng cho bà. Ngần ấy thời gian mới có một người quay lại và cất tiếng gọi bà bằng hai tiếng "Lệ Giang" thân thương trong mòn mỏi và thương nhớ.

Giọng bà Xuân khản đục.

- Ông là… Ông Thường… Có phải không?

- Không…

Dứt lời, ông già Noel quay người định bước tiếp. Bà Xuân đã khóc…

- Đừng đi nữa. Tôi xin ông. Suốt mấy chục năm qua, ông bỏ vợ bỏ con đi biền biệt. Chẳng lẽ bây giờ ông lại muốn đi nữa sao?

- Tôi xin lỗi...

- Ông đang giải thích cho sự biệt tích bao nhiêu năm nay của mình đấy sao?

- Tôi…

- Ông có thể rời xa tôi nhưng ông thực sự cũng không muốn nhìn thấy đứa con gái Tâm Lan của mình hay trò chuyện với đứa cháu ngoại thêm một lúc nữa ư?

- …

Đôi chân ông già Noel như đông cứng lại. Giọng nói của bà Xuân ngập tràn nước mắt. Bé Thảo Nguyên vẫn ngu ngơ níu kéo tay hai người mà chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra...

Tâm Lan không dám thừa nhận trái tim cô như đang muốn vỡ ra... (Ảnh minh họa)

Đúng lúc đó, xe của Hoàng Minh vừa đậu xuống gần cổng, Tâm Lan chạy ào tới, cuống quýt ôm lấy bé Nguyên Thảo. Cô xem xét người con bé hết đằng trước rồi lại xoay ra đằng sau. Cô hốt hoảng hỏi con bé có bị đau ở đâu không, có đói không. Con bé chỉ lắc đầu và ôm khư khư ba chiếc mũ mới mua trước ngực.

- Ông già Noel ơi! Bây giờ, con có thể ước một điều nữa được không ạ?

- Tất nhiên là được. – Ông Thường trả lời nhưng vẫn hướng mắt về phía bà Xuân.

Cả Hoàng Minh và Tâm Lan đều ngơ ngác nhìn về phía ông già Noel. Tâm Lan thốt lên:

- Ba Tường làm ở bên phòng khám Trần Hùng đúng không ạ?

- Không phải mẹ Lan ơi. Đó là ông già Noel. Ông già Noel đưa con về nhà và hứa sẽ cho con thêm một điều ước nữa.

"Con cám ơn ba Tường"– Cả Hoàng Minh và Tâm Lan rối rít nói lời cảm ơn ngay sau khi nghe lời giải thích của bé Nguyên Thảo.

- Lúc nào có thời gian, mẹ sẽ nói chuyện với Tâm Lan và cả Lộc nữa. Bây giờ phải để cho bé Nguyên Thảo nói nốt điều ước của mình nữa chứ?

Lúc này, bà Xuân mới thốt lên một câu. Đôi mắt bà vẫn long lanh những giọt lệ.

- Con chỉ muốn nói nhỏ với ông già Noel thôi!

Nguyên Thảo ghé sát vào tai ông già Noel thì thầm. Những người lớn tỏ ra tò mò trước điều bí mật đó. Không ai biết bé Nguyên Thảo đang cầu ước điều gì mà khiến ông già Noel phải khóc. Cả bà Xuân cũng thế, nước mắt bà chảy ra giàn giụa mà bà vẫn xua tay trước những lời hỏi han của Tâm Lan:"Làm gì có, mẹ đang vui đấy mà".

Tâm Lan đề nghị Hoàng Minh nên về nhà và hẹn gặp anh vào một buổi khác. Cô cần phải cho bé Nguyên Thảo nghỉ ngơi và giúp nó ổn định lại tinh thần sau những lời nói không lấy gì làm tốt đẹp từ phía Kiều Thanh. Mặt khác, anh cũng cần phải tìm kiếm cô ta sau những suy nghĩ và hành động ngu ngốc của mình.

Tâm Lan khuyên anh nên về nhà chờ cô ấy tốt hơn là việc đi lang thang tìm kiếm cô ta khắp các nẻo đường. Bằng tất cả tình yêu, sự quan tâm và lo lắng cho đứa trẻ, Tâm Lan tỏ ra vô cùng giận dữ và đề nghị Hoàng Minh:"Em không muốn có bất kỳ một chuyện tương tự nào sẽ xảy ra một lần nữa nữa".

Anh ậm ừ rồi cũng khuyên cô nên đi ngủ sớm. Anh vẫy tay chào bé Nguyên Thảo. Con bé tròn xoe đôi mắt nhìn anh và đôi môi không muốn mỉm cười. Trong giây lát, anh tỏ ra bối rối và cảm thấy mình có lỗi vô cùng.

- Nguyên Thảo! Con không được hư. Ra chào ba đi con. – Giọng Tâm Lan nghiêm khắc.

Nguyên Thảo chạy lại phía anh đang đứng. Con bé vẫn bặm môi rồi kéo tay áo Hoàng Minh vào. Anh khom người nhấc bổng con bé lên. Nó thì thào bên tai anh.

- Tối mai ba đến đưa cả nhà mình đi chơi nghe ba. Lúc tối, con mua được ba chiếc mũ cho cả nhà mình rồi, ba ạ.

Hoàng Minh gật đầu và hôn lên khắp mặt con bé. Lồng ngực anh trở nên đau buốt.

Cả đêm, Hoàng Minh không trở về căn nhà chung cư đặc mùi rượu và thuốc lá. Anh đi lang thang vài con phố thưa thớt người rồi trở lại công ty. Anh có cảm giác như mình không tồn tại. Tâm hồn anh trống rỗng không linh hồn. Đôi mắt anh nhìn xoáy ra những khoảng không bao la ngoài cửa sổ. Bầu trời tối mịt, những hạt mưa bị cơn gió hất mạnh đập tanh tách vào cửa kính. Vậy mà anh cảm thấy như mưa đang quất vào mặt mình.

***

Ánh điện vàng vọt ở giữa phòng khách chiếu sáng hình ảnh của bốn thành viên trong gia đình. Họ đang ngồi trên ghế sô pha và nói về một câu chuyện buồn vui lẫn lộn, từ chia ly xa cách cho đến ngày đoàn tụ sum vầy.

Tâm Lan ngẩng đầu lên nhìn người đàn ông đã già và tấm lưng còng xuống đang ngồi ở trước mặt. Cái cách mà thời gian đối xử với con người thật tệ. Khi mà gương mặt đã phủ đầy những vết nhăn do phải chịu đựng một cuộc đời vất vả, khi mà con người ta những tưởng đã quên hết nỗi đau và nước mắt chẳng còn để mà rơi nữa… thì hạnh phúc mới mấp mé tìm về, thì nụ cười mới bớt gượng gạo hơn xưa.

- Tâm Lan, con có thể tha thứ và chấp nhận một người ba như ba không? – Người mà cô vẫn gọi hai tiếng "ba Tường" thân thương cất giọng hỏi.

- Con rất vui mừng vì gia đình mình đoàn tụ. - Tâm Lan trả lời.

- Cám ơn con. Còn Lộc thì sao?

- Con cũng vậy!

Tâm Lan nhìn vào mắt đứa em trai cùng mẹ khác cha của mình, cô biết cậu ta đang nói dối. Cũng có thể là niềm vui này không đủ lớn để át đi những nỗi mặc cảm đang len lỏi trong từng ý nghĩ của cậu ấy. Nhưng cô hiểu, sau buổi nói chuyện với gia đình kết thúc, cô cần phải nói chuyện riêng với Lộc.

- Em luôn nghĩ mình là một đứa trẻ được nhận nuôi. Tệ hơn nữa là nhiều lúc em còn nghĩ mình là đứa con lạc bầy trong gia đình. – Lộc thành thật nói lên suy nghĩ của mình – Chị đừng khuyên em giống như cái cách chị vẫn thường khuyên độc giả hoặc bạn nghe đài. Em biết mình cần phải có thời gian.

- Chị nghĩ là em đã đủ lớn. Thậm chí, em cũng đã lập gia đình và đang nuôi dạy thằng nhóc Khánh. Chị không khuyên em bất kỳ một điều gì cả. Giữa chị và em luôn là mối quan hệ thân thiết máu mủ. – Tâm Lan nói. Gương mặt cô dường như không biểu lộ cảm xúc. Chỉ có bàn tay nhỏ nhắn đang vỗ lên vai của Lộc - Em hãy nghĩ đến mẹ - người đàn bà phải chịu biết bao cơ cực nhọc nhằn khi mới ở tuổi thanh xuân. Kể cả ba, cho dù ông đã bỏ đi biệt tích suốt mấy chục năm và gây ra nhiều bi kịch về sau đó, nhưng chị tin ông có nỗi khổ của riêng mình. Hay người ba của em, chúng ta đều không biết mặt, nhưng em đâu có quyền trách ông ta khi mẹ vẫn yêu thương và nuôi nấng em nên người. Những việc của người lớn đôi khi chẳng ai hiểu nổi ngoài chính h� ��. Vì vậy, chúng ta đừng bới móc quá khứ. – Tâm Lan nhấn mạnh. - Mẹ đã già. Và bà cần một bờ vai nương tựa.

Một không khí lặng lẽ bao trùm lấy căn phòng…

- Em biết điều đó, nhưng…

- Chị hiểu em đang rất đau khổ. Và cả chị cũng vậy.

- Em muốn dọn ra ngoài ở.

- Em có nghĩ việc làm đó là ích kỷ không? Liệu mọi chuyện sẽ tiến triển tốt hơn không?

- Em không biết chắc.

- Vậy em hãy ở lại. Đừng cố tìm cách tự tách mình ra khỏi hạnh phúc của nhiều người. Em sẽ thiệt thòi. Nhiều người sẽ không vui và dằn vặt chính bản thân.

- Em…

- Đang mùa Noel đấy. Thằng em trai ngốc nghếch này. Chị tin vào lời thỉnh cầu với Chúa. Chẳng phải bé Nguyên Thảo ban nãy cũng đã nói điều ước với ông già Noel hay sao? Vậy thì chẳng có lý do gì để em không dẫn đến một quyết định đại loại như là trò chuyện với ba, với mẹ, hay với người vợ hoặc vui đùa cùng thằng nhóc Khánh cả. Rồi Tết tây, Tết ta… Chúng ta nên sát lại gần nhau hơn mới đúng chứ? Chúng ta nên mỉm cười với cuộc sống nhiều hơn… Em không nghĩ như chị sao? – Tâm Lan vẫn dịu dàng nhìn em trai, lúc này bàn tay cô đã sờ lên xoa xoa bụng mình.

- Ít nhất thì, em cũng rất sợ khi phải rời xa một người chị gái tốt như thế này. Em cám ơn chị. - Lộc nở một nụ cười đáp lại.

Ngoài trời kia, mưa vẫn rơi lách tách từng hạt tưới xuống khu vườn nhà.

Tâm Lan trở về phòng ngủ. Lúc đi ngang qua phòng bà Xuân, cô đứng lại rất lâu sau cánh cửa gỗ màu nâu. Ánh điện vàng vẫn được thắp sáng nhưng cô không thể đoán được nụ cười hay nước mắt đang hiển hiện trên hai gương mặt kia.

Cô chỉ nghe rõ, những giọt mưa lách tách rơi xuống hiên nhà ngày một nhiều hơn. Nhưng cô không dám thừa nhận, trái tim mình cũng đang vỡ ra khi mà cô cứ ra vẻ điềm tĩnh như mỗi ngày.

(Còn nữa)

Cuối cùng, gia đình Tâm Lan cũng đã được đoàn tụ. Nhưng liệu rồi, sau những khoảng thời gian hạnh phúc ngắn ngủi này, cuộc sống Tâm Lan có phải gặp những biến cố nào nữa không? Mời các bạn hãy tiếp tục theo dõi phần 23 "Ai dắt em đi qua nỗi đau" vào lúc 8h00 ngày 11/7/2012 nhé!

No comments:

Post a Comment

Danh mục

: 2 cột 1 cot 1 cột 2 cot 2 cột 3 cot 3 cột 4 cot 4 cột adsense affiliate Ẩn label ẩn link Yoututbe an ninh hinh su AN-74TK300 Android Ảnh Nude Ảnh Sex Ảnh-Video Áo Argentina Asean Cup ASEAN tuyên bố chung Asian Cup 2014 Attachment Downloader Ba Lan bai-thuoc-chua-benh Bàn phím ảo bảo mật bảo vệ Barca Barcelona bị cướp bị đơ bị treo biển đảo Biển Đông biểu tình Bikini Bình Luận - Quan Điểm blog Blog tâm sự Blog truyện love Blogspot của Google Bộ Ngoại giao bo suu tap bộ sưu tập Bóng Đá Anh Bóng Đá TBN Bosnia và Herzegovina bung file Ca Sĩ Cài win cài windown Căn Bản MMO Carlos Tevez Chelsea chiến binh Chiến Tranh Chính Trị - Xã Hội Chống Diễn biến Hòa bình chống sao chép Chrome chủ quyền chủ quyền biển đông chủ sở hữu chủ tịch nước CLIP GIRL SEXY BIKINI Clip Vui co dinh cố định cổ sinh vật học cộng đồng Công Nghệ COSPLAY Crack IDM cử tri Cute Dân Oan Dễ Thương Deschamps Điểm Tin Hàng Ngày Điện Thoại Diễn Viên đổi password wifi Đời Sống Đội tuyển nữ Việt Nam Download Đức Dzeko ebook Tin học Exmor R Falcao File integri violated Firefox Flash game Flash vào Blogspot Font chữ Free Coin Gái Xinh games Ghost ghost win 7 ghost win 8 ghost win xp Giải Trí Giải Trí Thế Giới Giải Trí Việt Nam giai-tri giai-tri-quoc-te giai-tri-trong-nuoc giàn khoan Giáo Dục giao-duc giao-duc-ha-tinh giao-duc-trong-nuoc Giggs gioi-tre Girl Asia Girl Đẹp Girl Xinh Girl Xinh Bikini Girl Xinh Châu Á Girl Xinh Châu Âu Girl Xinh Việt Nam Girl-sexy-gợi-cảm Girl-xinh-dễ-thương Gmail Google Adsense gộp ổ Hải Dương 981 HD 981 HDD Hình ảnh - video Hồ Ngọc Hà Hoa Hậu Hoàng Sa Hong Kong họp báo hot Hot Girl Hương Tràm HYIP i lựu đạn IDM IE Intenet Download Manager Fake Japanese JavaScript Jordan Keyboard Khám Phá Khoa Học Khoa Học - Kỷ Thuật khôi phục dữ liệu khong sidebar không sidebar khủng long Argentina Kiếm Tiền Online KINH NGHIỆM Kinh nghiệm - Thủ thuận Kinh Tế Korea Lâm Tâm Như landing page Lãnh Thổ Lào Lê Hải Bình LG LG G3 Lịch Sử Like +1 lính biên phòng Linux lỗi font lỗi truy cập website lỗi youtube trên điện thoại Lucas Neill Lương Luxembourg ly kha M10 Mail Attachment Downloader full Mainboard Windows 8 Mainboard Windows7 Man City mật khẩu Matrix Investment mau cam màu cam mau den màu đen mau do màu đỏ mau hong màu hồng mau nau màu nâu mau tim màu tím mau trang màu trắng mau vang màu vàng mau xam màu xám mau xanh da troi màu xanh da trời mau xanh la cay màu xanh lá cây máy bay Máy tính MẸO VẶT Messi Miss Teen Mobile Model Môi trường-Khoa học Moto G Motorola MU Mỹ Nasri New Người Mẫu người phát ngôn Nga người sống sót người việt Người Việt Hải Ngoại Người Việt Xấu Xí Nhân Quyền-Dân Chủ Nhân Văn-Tôn Giáo nhân viên cứu hộ phao nhật bản nông dân Argentinosaurus Notepad Nữ Thần Sexy nước lũ Danube Sava Israel Obrenovac Office password PC Phần mềm phần mềm hữu ích Phap luat Pháp Luật phap-luat phap-luat-ha-tinh phap-luat-trong-nuoc phát ngôn khởi tố phim Phím tắt AutoCad popup Premier League premium Quad HD Quân Sự que-nha quốc hội Quỷ đỏ RACER AIR GOLD Random Post có thumbnail Rap Real Recent Posts Recyle Bin responsive REVSHARE Ronaldo rút vương miện sang trong sang trọng sao Việt SCAM School Girl sexy shop Shut down sidebar phai sidebar phải sidebar trai sidebar trái sidebar trai va phai sidebar trái và phải Slovenia Croatia Smartphone Sony SSD SSH suc-khoe súng máy trạm kiểm soát Tác Phẩm - Tác Giả Tải win 7 ultimate 32 bit iso Tâm Linh Tâm Sự tăng tốc độ Windown tap chi tạp chí Teamplate Blue Teamplate Red Teen Sexy Template 1 Cột Template Adsense Template Androider Template Blog Template Blogspot Template Blue Template Green Template Phim Template Wordpress Template Yellow Terry Thế Giới The thao Thể Thao Thể Thao Thế Giới the-thao the-thao-quoc-te the-thao-trong-nuoc thi-truong thi-truong-trong-nuoc Thơ hay Thổ Nhĩ Kỳ Thơ tình cảm Thời Sự Việt Nam thống đốc Luhansk Thư Giản Thư giản - Giải trí Thủ Thuật Thủ Thuật Blog Thủ Thuật Blogspot Thủ Thuật Hay Thủ Thuật SEO Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng tiếp xúc tin giai tri Tin Học Tin tức tin tuc trong ngay Tin Video Tin vịt 24h tin-ha-tinh tin-suc-khoe tin-trong-nuoc Tình yêu - Giới tính Tools HAC Ghost 2014 TOP HYIP Triệu Thị Hà Trung Quốc Trương Bá Chi Trường Sa Truyện Cười Truyện giới tính Truyện Hài Truyện hay Truyện hay Truyện ma-kinh dị Truyện Ngắn Truyện tình cảm Truyện tình cảm Tự Sướng Tự Sướng-Khoe Hàng Từ Thiện Tư vấn Pháp luật Valery Bolotov Văn Hóa Văn Học-Nghệ Thuật van-hoa-ha-tinh VIDEO Việt Nam Virus USB VPS VPS Linux vụ ám sát vụ tai nạn Xiengkouang wap Web - Wap widget Wifi Win7 Win8 Windown 8.1 Windowns7 Windows Doctor 2.7.4 WinXp wordpress convert World Cup X6 Yellow Xã Hội xa-hoi xâm chiếm Xe Tăng Xóa file xương hóa thạch Youtube + Adsense Zenica